THƯ TỪ TRUNG QUỐC - HOẠT ĐỘNG CỦA BỌN TỜRỐTXKÍT Ở TRUNG QUỐC, 28/7-11/8/1939
THƯ TỪ TRUNG QUỐC
HOẠT ĐỘNG CỦA BỌN
TỜRỐTXKÍT Ở TRUNG QUỐC
Các bạn thân mến,
Trong những thư trước, tôi đã kể với các bạn về việc bọn tờrốtxkít ăn lương của tụi Nhật, đã tìm cách phá hoại như thế nào cuộc đấu tranh anh hùng ở Thượng Hải và sự nghiệp yêu nước ở Kalgan. Hôm nay, tôi lại kể tiếp với các bạn câu chuyện về tội ác của chúng.
Rút lui về Phúc Kiến, Lộ quân thứ 19 lại tiếp tục chiến đấu. Nó tổ chức một Chính phủ chống Nhật và bắt đầu cuộc vận động thành lập mặt trận duy nhất bằng cách ký kết một hiệp nghị với Hồng quân Trung Quốc. Ít lâu trước đó, Lộ quân thứ 19 là một trong những lực lượng đã từng hăng say chống cộng; nhưng trước tình hình Tổ quốc lâm nguy, nó đã quên hết hận thù để theo đuổi một mục đích duy nhất là chống quân xâm lược.
Theo lệnh của Nhật, bọn tờrốtxkít đi ngay vào hoạt động. Một mặt, chúng khêu gợi chủ nghĩa địa phương của dân chúng để chống lại Chính phủ mới - Lộ quân thứ 19 từ Quảng Đông tới - và mặt khác, chúng tìm cách làm cho Hồng quân suy yếu. Cách chúng tiến hành để thực hiện nhiệm vụ thứ hai là như sau: Chúng xin vào Hồng quân với tư cách là những phần tử cách mạng và để gây tín nhiệm, lúc đầu chúng làm việc rất tích cực. Một khi được đề bạt lên những cương vị ít nhiều có trọng trách, chúng bắt đầu làm công việc tội lỗi. Xin nêu vài ví dụ: Trong chiến đấu, khi cần phải rút lui thì chúng tiến và khi cần tiến thì chúng lùi. Chúng gửi quân nhu súng đạn đến những nơi không cần, nhưng những chỗ đang cần thì chúng lại không gửi tới.
Chúng bôi thuốc độc vào vết thương của các chiến sĩ - nhất là cán bộ quân đội - cốt làm cho tay chân họ bị cưa cụt đi, v.v.. Những hành động tội lỗi đó đã được phát hiện khá sớm, thật may cho những người cộng sản!
Từ năm 1935, những người cộng sản đã bắt đầu một chiến dịch tuyên truyền rộng lớn cho mặt trận dân tộc chống Nhật. Nhân dân, nhất là công nhân và sinh viên, đã tích cực ủng hộ cương lĩnh đó. Trong Quốc dân Đảng, tư tưởng về mặt trận dân tộc đã có tiến bộ. Trong lúc đó, người ta thấy bọn tờrốtxkít vẫn đóng vai trò hai mặt. Vừa vu khống, vừa chia rẽ. Chúng nói với quần chúng: “Đấy! thế là bọn cộng sản đã tự bán mình cho giai cấp tư sản rồi. Quốc dân Đảng sẽ không bao giờ chống Nhật đâu!”. Còn với Quốc dân Đảng, thì chúng nói: “Mặt trận dân tộc ư? Đó chẳng qua chỉ là một thủ đoạn của bọn cộng sản thôi. Nếu muốn đánh Nhật, trước hết phải diệt trừ bọn cộng sản!”.
Cuối năm 1936, trong sự biến Tây An, chính sách đoàn kết chống Nhật đã thắng. Khi thấy âm mưu gây nội chiến của chúng bị thất bại, bọn tờrốtxkít Trương Mộ Đào và Tạ Duy Liệt liền tổ chức vụ ám sát tướng Vương Di Triết, một trong số những người sốt sắng tán thành chủ trương về mặt trận dân tộc.
Bây giờ nói về năm 1937, thời kỳ sắp xảy ra chiến tranh. Toàn dân đều đoàn kết chống xâm lược. Tất cả mọi người, trừ bọn tờrốtxkít. Những tên phản bội này, họp lén lút với nhau, đã thông qua những “nghị quyết” mà sau đây là một vài đoạn: “Trong cuộc chiến tranh chống Nhật này, thái độ của chúng tôi đã rõ ràng:
Những kẻ nào muốn chiến tranh xảy ra và có chút ít ảo tưởng về Chính phủ Quốc dân Đảng; những kẻ đó đều là phản bội thật sự. Việc hợp tác giữa Đảng Cộng sản và Quốc dân Đảng chẳng qua chỉ là một sự phản bội có ý thức mà thôi...”. Và những thứ tồi tệ khác cùng một loại như thế.
Chiến tranh đã đến gần. Những lời hứa hẹn của Sở Mật thám Nhật được vật chất hoá. Bọn tờrốtxkít ở Thượng Hải được lĩnh một tháng 100.000 đôla để làm việc tại miền Trung và miền Nam đất nước. Bọn ở Thiên Tân và Bắc Kinh mỗi tháng lĩnh 50.000 đôla để làm việc tại Hoa Bắc, nhằm chống lại Bát lộ quân và những tổ chức yêu nước khác.
Đến giữa năm 1937, bọn tờrốtxkít đã bị khám phá và bị bắt trong Đặc khu. Theo lời Tôn Nghĩa Hải thú nhận, chúng có nhiệm vụ: 1) Phá hoại Bát lộ quân, 2) Gây cản trở cho sự phát triển của mặt trận dân tộc, 3) Do thám, và 4) Tổ chức mưu sát các nhà lãnh đạo.
Trước toà án nhân dân của Đặc khu, tên tờrốtxkít Hoàng Phật Hải, ngoài những điều khác ra, đã khai rằng, trong cuộc gặp gỡ lần thứ tư, Trương Mộ Đào có dặn hắn: “Anh hãy nghiên cứu kỹ phương pháp và hệ thống tổ chức của Hồng quân. Sau đó, anh thành lập những trung tâm thanh niên để dùng vào việc phá hoại.... Mục đích của chúng ta là gây rối loạn trong Hồng quân và trừ khử những tên chỉ huy của nó”. Trương Mộ Đào còn dặn hắn rằng: “Dụ dỗ một bộ phận cán bộ cơ sở theo chúng ta, khêu gợi lòng nhớ quê hương của họ, khuyến khích họ đào ngũ bằng cách cho họ một ít tiền đi đường. Đó là một trong những phương pháp để làm cho quân đội tan rã”.
Tên tờrốtxkít Quách Uẩn Kinh thú nhận là Tôn Nghĩa Hải đã giao cho hắn nhiệm vụ phải tuyên truyền chủ nghĩa thất bại trong đám chiến sĩ, bằng cách nói với họ rằng Trung Quốc không bao giờ thắng nổi vì “ngay dù chúng ta có đánh đuổi được người Nhật đi chăng nữa, thì người Mỹ và người Anh cũng sẽ áp bức chúng ta”; rằng “không những chúng ta sẽ không thắng nổi mà sẽ còn bị tiêu diệt nếu chúng ta đấu tranh”; rằng “Trung Quốc quá yếu, không chống lại nổi Nhật Bản, Anh và Mỹ đâu!”. Và Trương Mộ Đào bổ sung những chỉ thị đó bằng cách nói thêm rằng: “Phải lợi dụng chính sách mặt trận dân tộc để vu cáo bọn cộng sản, và để nói rằng chúng đã bán rẻ giai cấp vô sản, cốt để gây bất bình trong đám chiến sĩ...”. Lấy cớ là để giáo dục, bọn tờrốtxkít tổ chức những phần tử chậm tiến trong quân đội thành những nhóm trung tâm nhỏ, rồi lợi dụng những điều kiện sống gian khổ trong quân đội để khuyến khích họ đào ngũ mang theo cả vũ khí và câu kết với bọn thổ phỉ, gây rối loạn ở hậu phương trong khi Bát lộ quân đang ở ngoài mặt trận....
Đó là những mưu mô của bọn tờrốtxkít chống lại Bát lộ quân dân tộc cách mạng. Trong thư sau, tôi sẽ nói các bạn rõ về việc bọn phản bội đó đã dùng phương pháp đáng ghê tởm như thế nào để mưu làm tan rã các lực lượng chống Nhật khác.
LIN
Báo Notre Voix,
ngày 28-7-1939 và ngày 11-8-1939.