Phản hồi gửi Thịnh Thế Tài, 27 Tháng Bảy 1934


Gửi ông Thịnh Thế Tài.

Chúng tôi đã nhận được thư của ông đề tháng 6 năm 1934. Chúng tôi cảm ơn ông về sự bày tỏ tình cảm hữu nghị. Chúng tôi vui mừng vì tình hình ở Tân Cương hiện tại không tệ và hòa bình đã được khôi phục. Không có nghi ngờ gì rằng Tân Cương sẽ không được bình định nếu không có những nỗ lực đầy nghị lực và bền bỉ của ông.

Chúng tôi quen với việc nói thẳng. Chúng tôi cũng muốn nói với ông toàn bộ sự thật về nội dung bức thư của ông.

1. Chúng tôi cho rằng ý kiến về sự cần thiết phải thực hiện Chủ nghĩa Cộng sản một cách nhanh chóng nhất có thể ở Tân Cương là không đúng. Tân Cương là một đất nước lạc hậu, vẫn chưa có công nghiệp, hầu như không có giai cấp công nhân, và về văn hóa thì ở mức độ thấp. Đặt mục tiêu thực hiện Chủ nghĩa Cộng sản nhanh chóng nhất có thể ở một đất nước như vậy có nghĩa là tự kết án mình vào một thất bại không thể tránh khỏi và đặt mình vào một vị trí lố bịch. Chúng tôi không thể chấp thuận một chính sách như vậy trong bất kỳ trường hợp nào. Chỉ một chế độ dân chủ tư sản mới có thể được thực hiện ở Tân Cương, và điều đó không phải ngay lập tức, mà dần dần, bằng những nỗ lực phi thường và công việc bền bỉ, về kinh tế và văn hóa. Điều này cần được thực hiện với ý định không đi đến thái cực và không kết thúc như một người có mục tiêu cao cả, nhưng thất bại trong công việc thực tế.

2. Chúng tôi cũng cho rằng ý kiến về sự cần thiết cho Tân Cương phải lật đổ chính phủ Nam Kinh là không đúng. Bất kể chính phủ Nam Kinh đã mắc sai lầm gì, nó vẫn đang trên con đường đấu tranh chống lại các kẻ thù đế quốc nước ngoài của Trung Quốc. Bây giờ, khi các đế quốc đang xé từng tỉnh khỏi Trung Quốc và cố gắng chi phối Trung Quốc, nhiệm vụ là phải đấu tranh chống lại mọi thứ có thể làm suy yếu Trung Quốc. Nhiệm vụ này đặc biệt liên quan đến các nhà lãnh đạo của một tỉnh như Tân Cương, nơi có ít người Trung Quốc và tồn tại những xu hướng công khai muốn ly khai khỏi Trung Quốc. Do đó, chúng tôi nghĩ rằng cuộc đấu tranh của Tân Cương để lật đổ chính phủ Nam Kinh chỉ có thể làm suy yếu sức mạnh kháng cự của Trung Quốc đối với các kẻ thù đế quốc của nó. Đó là lý do tại sao chúng tôi khuyên [ông] duy trì một chính sách hoàn toàn trung thành đối với chính phủ Nam Kinh và một mặt trận thống nhất với nó trong cuộc chiến chống chủ nghĩa đế quốc.

3. Chúng tôi cũng không đồng ý rằng ông gia nhập Đảng Cộng sản ngay bây giờ. Chúng tôi không đồng ý vì, thứ nhất, nó sẽ làm hỏng mối quan hệ của ông với Nam Kinh và, thứ hai, điều đó sẽ làm cho cuộc đấu tranh chống lại ông của các đặc vụ đế quốc ở Tân Cương và tất cả các loại kẻ ly khai dễ dàng hơn. Bất cứ ai muốn trở thành một người Cộng sản thì luôn có thể là một người như vậy, mà không cần chính thức gia nhập Đảng. Nếu tình hình và sự thận trọng yêu cầu ông kiềm chế việc gia nhập Đảng thì ông nên chấp nhận sự cần thiết vì sự nghiệp giải phóng Trung Quốc, biết rằng không phải một tấm thẻ Đảng làm cho một người trở thành một người Cộng sản, mà là sự cống hiến thực tế và chân chính của ông cho lý tưởng Chủ nghĩa Cộng sản.

4. Đối với sự tin tưởng vào ông, thì chúng tôi phải nói rằng sự tin tưởng được xác minh bằng hành động, nhưng chúng tôi đã thể hiện bằng hành động, với sự giúp đỡ và lời khuyên của chúng tôi, rằng chúng tôi tin tưởng ông hoàn toàn.

Như ông thấy, chúng tôi hoàn toàn đứng trên cơ sở của bức điện tín mà chúng tôi đã gửi cho ông vài tháng trước và các hướng dẫn mà chúng tôi yêu cầu ông ghi nhớ trong công việc thực tế của mình.

Chúng tôi coi đó là nghĩa vụ của mình để trung thực và thẳng thắn cảnh báo ông rằng chúng tôi có thể hỗ trợ ông trong tương lai và giúp đỡ ông chỉ trong trường hợp ông thấy có thể xem xét các ý kiến của chúng tôi được trình bày trong bức thư này.

Đối với điều lệ của Liên minh chống chủ nghĩa đế quốc ở Tân Cương, chúng tôi cho rằng điều này là đúng, ngoại trừ đoạn về quyền bình đẳng cho phụ nữ, mà chúng tôi khuyên nên loại bỏ khỏi điều lệ. Chúng tôi nghĩ rằng điều này là quá sớm trong điều kiện của một Tân Cương lạc hậu với dân số chủ yếu là người Hồi giáo.

Đối với tất cả các câu hỏi còn lại, ý kiến của chúng tôi sẽ được gửi đến ông bởi đồng chí Svanidze.

[viết tay: 27 tháng 7 năm 1934] 

[ký tên] I. Stalin V. Molotov K. Voroshilov