P7. Nước Xô-viết đã thắng những lực lượng liên hiệp của bọn can thiệp Anh - Pháp - Nhật - Ba-lan và bọn phản cách mạng tư sản - địa chủ - Bạch vệ ở Nga như thế nào và vì lẽ gì ?

CÔNG CUỘC BẢO VỆ VÀ XÂY DỰNG CHẾ ĐỘ 

XÃ HỘI CHỦ NGHĨA

7. Nước Xô-viết đã thắng những lực lượng liên hiệp của bọn can thiệp Anh - Pháp - Nhật - Ba-lan và bọn phản cách mạng tư sản - địa chủ - Bạch vệ ở Nga như thế nào và vì lẽ gì ?

Nếu xem các báo chí lớn của châu Âu và châu Mỹ trong thời kỳ can thiệp, thì sẽ thấy ngay rằng không một cây bút có tiếng nào, trong quân đội hay ở ngoài, không một người am hiểu về quân sự nào lại tin rằng chính quyền Xô-viết có thể thắng được. Trái lại, tất cả các cây bút trứ danh, các nhà am hiểu về quân sự, các nhà viết sử cách mạng của các nước và các dân tộc, những người mà ta vẫn gọi là nhà khoa học, đều đồng thanh bảo rằng chính quyền Xô-viết không bao lâu sẽ đổ, rằng sự thất bại của nó là điều không thể tránh khỏi.

Họ tin là bọn can thiệp sẽ thắng vì họ căn cứ vào điều này: nước Xô-viết chưa có một đội Hồng quân được hình thành hẳn hoi, nước Xô-viết phải xây dựng Hồng quân ấy có thể nói là trong chiến đấu ; còn bọn can thiệp và bọn Bạch vệ thì đã có một đạo quân ít nhiều được chuẩn bị rồi.

Họ còn căn cứ vào điều này: Hồng quân không có cán bộ quân sự có kinh nghiệm, vì phần lớn số cán bộ ấy đã chạy sang phe phản cách mạng, còn bọn can thiệp và bọn Bạch vệ thì có những cán bộ như thế. Họ còn căn cứ vào điều này nữa: Hồng quân thiếu quân dụng, đạn dược cả về lượng lẫn về chất, vì công nghiệp quân sự Nga lạc hậu. Hồng quân không thể có sự giúp đỡ về quân dụng của nước ngoài, vì phía nào Nga cũng bị phong tỏa ; còn quân đội của bọn can thiệp và bọn Bạch vệ thì được trang bị và vẫn sẽ được trang bị rất đầy đủ quân dụng, đạn dược, quân trang hạng tốt nhất.

Cuối cùng, họ còn căn cứ vào điều này nữa: quân đội của bọn can thiệp và bọn Bạch vệ lúc bấy giờ đã chiếm đóng những vùng giàu nhất về lương thực, còn Hồng quân thì bị cắt đứt liên lạc với các miền ấy và thiếu lương thực.

Sự thật thì các đơn vị Hồng quân đều có tất cả những khuyết điểm và những sự thiếu thốn ấy.

Về mặt ấy, mà chỉ riêng về mặt ấy thôi, các ngài can thiệp đã hoàn toàn nói đúng.

Vậy thì vì sao Hồng quân, tuy có nhiều nhược điểm nghiêm trọng mà vẫn đánh thắng quân đội của bọn can thiệp và Bạch vệ không có nhược điểm nào như thế cả?

1. Hồng quân đã thắng vì chính sách của chính quyền Xô-viết mà họ chiến đấu để thực hiện là chính sách đúng, hợp với lợi ích của nhân dân; vì nhân dân nhận thức và hiểu chính sách ấy là một chính sách đúng, chính sách của chính bản thân mình, và triệt để ủng hộ nó. Những người bôn-sê-vích biết rằng một quân đội chiến đấu cho một chính sách không đúng, không được nhân dân ủng hộ, thì không thể thắng được. Quân đội đó là quân đội của bọn can thiệp và bọn Bạch vệ. Quân đội này có tất cả : chỉ huy già dặn, có kinh nghiệm, trang bị hạng nhất, đạn dược, quân trang, lương thực. Chúng chỉ thiếu có một điều, đó là sự ủng hộ và đồng tình của các dân tộc ở Nga, vì các dân tộc ở Nga không muốn và không thể ủng hộ chính sách phản nhân dân của bọn can thiệp và bọn chấp chính - Bạch vệ. Vì thế quân đội của bọn can thiệp và bọn Bạch vệ đã bị đánh bại.

2. Hồng quân đã thắng, vì họ trung thành và tận tụy đến cùng với nhân dân, do đó họ được nhân dân yêu mến, ủng hộ và coi là bộ đội của mình. Hồng quân là con đẻ của nhân dân, nếu nó trung thành với nhân dân như con trung thành với mẹ, nó sẽ được nhân dân ủng hộ và nó nhất định sẽ thắng. Còn quân đội nào chống lại nhân dân mình thì nhất định sẽ bị bại.

3. Hồng quân đã thắng vì chính quyền Xô-viết đã huy động được tất cả hậu phương, tất cả nước, để phục vụ cho tiền tuyến. Một quân đội không có hậu phương vững chắc, ủng hộ tiền tuyến bằng đủ mọi cách, tất sẽ thất bại. Những người bôn-sê-vích đã biết điều đó, và chính vì thế họ đã biến toàn quốc thành một doanh trại quân sự cung cấp cho tiền tuyến khí giới, đạn dược, quân trang, lương thực và lực lượng bổ sung.

4. Hồng quân đã thắng vì: a) các chiến sĩ Hồng quân đã hiểu mục đích và nhiệm vụ của chiến tranh, và nhận thấy mục đích và nhiệm vụ ấy là đúng ; b) nhận thức mục đích và nhiệm vụ chiến tranh là đúng làm cho tinh thần kỷ luật và khả năng chiến đấu của các chiến sĩ Hồng quân mạnh thêm ; c) vì thế trong cuộc chiến đấu chống quân thù, khối đông đảo chiến sĩ Hồng quân thường biểu hiện một tấm lòng hy sinh chưa từng có và một tinh thần anh dũng chưa từng thấy.

5. Hồng quân đã thắng vì hạt nhân lãnh đạo của hậu phương và tiền tuyến của Hồng quân là đảng bôn-sê-vích, một đảng thống nhất vì đoàn kết và kỷ luật, mạnh mẽ và tinh thần cách mạng và tinh thần sẵn sàng hy sinh cho thắng lợi của sự nghiệp chung, một đảng hơn hẳn tất cả các đảng khác vì biết tổ chức hàng triệu quần chủng và biết lãnh đạo họ một cách đúng đắn trong hoàn cảnh phức tạp.

Lê-nin nói:

« Chính chỉ vì đảng biết luôn luôn sẵn sàng, vì đảng có kỷ luật nghiêm khắc và uy tín của đảng đã thống nhất được tất cả các cơ quan và các ngành lại, vì hàng chục, hàng trăm, hàng ngàn và cuối cùng là hàng triệu người đã hành động nhất trí theo khẩu hiệu mà Trung ương đảng đưa ra và chính chỉ vì đảng nhận những hy sinh lớn nhất nên sự nghiệp kỳ diệu mà ta thấy mới có thể thực hiện được. Chính vì thế nên mặc dầu bọn đế quốc đồng minh và bọn đế quốc khắp thế giới có tiến công gấp hai, gấp ba, gấp bốn lần chăng nữa, chúng ta vẫn thắng được » (Lê-nin, tập XXV, tr. 96).

6. Hồng quân đã thắng vì: a) Hồng quân đã biết rèn luyện được trong hàng ngũ của mình những người chỉ huy quân sự kiểu mới như Phơ-run-de, Vô-lô-si-lốp, Bu-di-an-nưi và nhiều người khác ; b) trong hàng ngũ của mình, đã có những chiến sĩ anh hùng thiên tài như Cô-tốp-ski, Tsa-pa-ép, La-lô, Soóc-xơ, Pác-khô-men-cô và nhiều người khác ; c) Hồng quân đã được những người như Lê-nin, Sta-lin, Mô-lô-lốp, Ka-li-nin, Svéc-lốp, Ca-ga-no-vi-tsơ, Oóc-giô-ni-lít-dê, Ki-rốp, Quy-bư-sép, Mi-cai-an, Giơ-da-nốp, An-đơ-rê-ép, Pe-tơ-rốp-ski, I-a-rô-slap-ski, Đơ-déc-gin-ski, Sa-đen-cô, Mê-khi-lít, Sơ-véc-ních, Sơ-ki-li-a-tốp và các vị khác giáo dục về chính trị; d) Hồng quân có các nhà tổ chức và nhà cổ động xuất sắc như các chính ủy quân sự, bằng công tác của mình, họ đã củng cố hàng ngũ bộ đội và truyền cho bộ đội tinh thần kỷ luật và tinh thần dũng cảm chiến đấu ; họ kiên quyết trừng trị nhanh chóng và không thương tiếc những hành động phản bội của một số cán bộ chỉ huy và ngược lại, họ dũng cảm và kiên quyết giữ gìn uy tín và danh tiếng của các cán bộ chỉ huy, đảng viên và không phải đảng viên, đã tỏ ra trung thành với chính quyền Xô-viết và có năng lực chỉ huy một cách vững vàng các đơn vị Hồng quân.

Lê-nin nói:

« Không có các chính ủy quân sự, chúng ta đã không có Hồng quân ».

7. Hồng quân đã thắng vì ở hậu phương của quân bạch vệ, ở hậu phương của bọn Côn- sắc, Đê-ni-kin, Cơ-ra-snốp, Vơ-ran-ghen, có những người bôn-sê-vích xuất sắc, đảng viên và không phải đảng viên, hoạt động bí mật ; những người ấy đã lôi cuốn được công nhân và nông dân nổi dậy chống lại bọn can thiệp, chống lại bọn Bạch vệ, đã phá hoại hậu phương của kẻ thù của chính quyền Xô-viết, và do đó đã giúp cho Hồng quân tiến được dễ dàng. Ai cũng biết rằng du kích U-cơ-ren, Xi-bi-ri, Viễn đông, U-ran, Bi-ê-lô-rút-xi, lưu vực sông Vôn-ga, đã phá hoại hậu phương của bọn bạch vệ và bọn can thiệp, đem lại cho Hồng quân những sự giúp sức vô giá.

8. Hồng quân đã thắng vì nước Xô-viết không đơn độc trong cuộc chiến đấu chống bọn Bạch vệ phản cách mạng và bọn can thiệp ngoại quốc, vì cuộc chiến đấu của chính quyền Xô-viết và những thành công của chính quyền ấy đã làm cho vô sản toàn thế giới đồng tình và giúp đỡ. Trong lúc bọn đế quốc mưu toan bóp chết nước Cộng hòa Xô-viết bằng can thiệp và phong tỏa, thì công nhân các nước đế quốc ấy đứng về phía các Xô-viết và giúp các Xô-viết. Cuộc đấu tranh của họ chống bọn tư bản các nước thù địch của nước Cộng hòa Xô-viết đã bắt bọn đế quốc phải từ bỏ việc can thiệp. Công nhân Anh, Pháp và các nước khác tham dự can thiệp đã tổ chức những cuộc bãi công, không chở vũ khí gửi giúp bọn can thiệp và bọn tướng lĩnh Bạch vệ, họ lập các « Ủy ban hành động theo khẩu hiệu « không được đụng đến nước Nga ».

Lê-nin nói:

« Giai cấp tư sản quốc tế vừa mới giơ tay đánh chúng ta thì liền bị công nhân các nước ấy giữ ngay tay chúng lại » (như trên, tr. 405).