Điện tín Shtykov gửi Vyshinksy, về thái độ của Kim Nhật Thành, 19 Tháng Giêng 1950
Tuyệt đối bí mật.
Tôi kể lại tâm trạng của Kim Nhật Thành trong bữa tiệc trưa tại Bộ Ngoại giao CHDCND Triều Tiên. Vào ngày 17 tháng 1, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao CHDCND Triều Tiên Phác Hiển Vĩnh đã tổ chức một bữa trưa với sự tham dự của một nhóm nhỏ người nhân dịp đại sứ Triều Tiên Ri Ju-yeon rời nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Trong bữa tiệc trưa từ phía Triều Tiên có Kim Đấu Phụng, Kim Nhật Thành, Phác Hiển Vĩnh, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Pak Jeong-jo, Ri Ju-yeon. Đại diện thương mại của CHND Trung Hoa Ôn Thế Trân đã tham dự bữa tiệc trưa. Về phía chúng tôi tham dự có tôi và các cố vấn của đại sứ quán Ignatiev và Pelishenko. Bữa tiệc trưa diễn ra trong không khí thân mật, ấm áp. Kim Nhật Thành, Phác Hiển Vĩnh và cả đại diện thương mại Trung Quốc trong ly chúc rượu bày tỏ tình yêu và lòng biết ơn đối với Liên Xô và cá nhân đối với đồng chí Stalin vì việc giải phóng Triều Tiên khỏi ách thống trị của Nhật Bản và sự giúp đỡ quên mình cho nhân dân Triều Tiên và Trung Quốc.
Kim Đấu Phụng chia sẻ ấn tượng của mình về chuyến đi Liên Xô nhân dịp sinh nhật lần thứ 70 của Đồng chí Stalin. Trong bài phát biểu của mình, ông nhiều lần nhấn mạnh sự quan tâm to lớn của người dân Liên Xô đối với sự nghiệp thống nhất Triều Tiên.
Trong bữa tiệc trưa, Kim Nhật Thành và đại diện thương mại Trung Quốc nhiều lần nhiệt tình trò chuyện với nhau bằng tiếng Trung. Từ những cụm từ riêng lẻ, có thể hiểu rằng họ đang nói về chiến thắng ở Trung Quốc và về tình hình ở Triều Tiên. Sau bữa trưa, tại phòng tiếp tân, Kim Nhật Thành đã chỉ đạo cho đại sứ tại Trung Quốc Ri Ju-yeon về công việc của mình, Kim Nhật Thành nhấn mạnh rằng Mao chủ tịch là bạn của ông và sẽ luôn giúp đỡ Triều Tiên.
Sau khi Ri Ju-yeon rời đi, Kim, nói chuyện với các cố vấn Ignatiev và Pelishenko một cách hào hứng, bắt đầu nói về việc bây giờ, khi Trung Quốc đang hoàn thành giải phóng, việc giải phóng người dân Triều Tiên ở miền nam đất nước sẽ diễn ra như thế nào. Liên quan đến điều này ông nói:
“Người dân miền nam Triều Tiên tin tưởng tôi và dựa vào sức mạnh quân sự của chúng tôi (miền Bắc). Phong trào Đảng phái sẽ không phải là lực lượng quyết định. Gần đây tôi mất ngủ hàng đêm, khi nghĩ về cách giải quyết vấn đề thống nhất đất nước. Nếu vấn đề giải phóng người dân miền Nam Triều Tiên và thống nhất đất nước bị chậm trễ, thì tôi đã phụ bạc lòng tin của nhân dân.”
Hơn nữa, Kim nói rằng khi ông ở Moskva, đồng chí Stalin đã nói với ông rằng chưa đến lúc phải tấn công vào miền nam, nhưng nếu trường hợp quân đội của Lý Thừa Vãn tấn công trước thì khi đó sẽ tiến hành cuộc phản công vào miền nam Triều Tiên. Nhưng vì Lý Thừa Vãn vẫn chưa động binh thì vẫn chưa thể tiến hành cuộc tiến công giải phóng hoàn toàn đất nước; rằng ông ấy cần phải thực hiện chuyến thăm một lần nữa đến gặp đồng chí Stalin và xin ý kiến về việc Quân đội Nhân dân tiến hành một cuộc tấn công nhằm giải phóng hoàn toàn nhân dân miền Nam Triều Tiên. Hơn nữa, Kim nói rằng bản thân ông không thể bắt đầu một cuộc tấn công, bởi vì ông là một người cộng sản, một người có kỷ luật và đối với ông, sự chỉ lối của đồng chí Stalin là kim chỉ Nam (Kim Nhật Thành từng là đảng viên Đảng Cộng sản Liên Xô). Sau đó, ông tuyên bố rằng nếu bây giờ có thể gặp được đồng chí Stalin thì ông sẽ cố gắng gặp đồng chí Mao Trạch Đông sau khi ông trở về từ Moskva. Đồng chí Kim nhấn mạnh rằng đồng chí Mao Trạch Đông hứa sẽ hỗ trợ ông sau khi chiến tranh ở Trung Quốc kết thúc. (Rõ ràng Kim Nhật Thành đã nghĩ đến cuộc trò chuyện giữa Kim Il với Mao Trạch Đông vào tháng 6 năm 1949, mà tôi đã báo cáo bằng điện tín mật mã.) Kim nói rằng ông cũng có những câu hỏi khác dành cho đồng chí Mao Trạch Đông, đặc biệt là câu hỏi về khả năng về việc thành lập văn phòng phía đông của Cục Thông tin quốc tế. Ông còn tuyên bố thêm rằng về tất cả những câu hỏi này, ông sẽ cố gắng gặp Đồng chí Shtykov và thông qua đó để đảm bảo một cuộc gặp với đồng chí Stalin.
Các cố vấn của đại sứ quán Ignatiev và Pelishenko, tránh thảo luận về những câu hỏi này, cố gắng chuyển cuộc thảo luận sang một chủ đề chung, sau đó Kim Nhật Thành tiến về phía tôi, kéo tôi sang một bên và bắt đầu cuộc trò chuyện sau: ông ấy có thể gặp đồng chí Stalin và thảo luận về vấn đề này không? câu hỏi về việc giải phóng phía nam và câu hỏi về những hành động tiến công tiêu diệt quân đội của Lý Thừa Vãn, rằng quân đội nhân dân của họ hiện nay mạnh hơn quân đội của Lý Thừa Vãn rất nhiều. Tại đây, ông tuyên bố rằng nếu không thể gặp đồng chí Stalin thì ông muốn gặp Mao Trạch Đông, vì Mao sau chuyến thăm Moskva thì có lẽ ông ấy đã có đủ chỉ dẫn từ đồng chí Stalin. Sau đó, Kim Nhật Thành hỏi tôi rằng, tại sao lại không đồng ý với ý định tấn công bán đảo Úng Tân, nơi mà Quân đội Nhân dân có thể chiếm được trong ba ngày, và với một cuộc tổng tấn công, Quân đội Nhân dân có thể đến Seoul trong vài ngày. Tôi đã trả lời ông ấy rằng điều này là không nên. Sau đó, tôi cố gắng kết thúc cuộc trò chuyện về những câu hỏi này. Sau bữa trưa, Kim Nhật Thành đang trong tâm trạng say xỉn. Rõ ràng là ông ấy bắt đầu cuộc trò chuyện này không phải ngẫu nhiên mà đã nghĩ ra từ trước, với mục tiêu là bày tỏ quan điểm của mình và làm sáng tỏ thái độ của tôi đối với những vấn đề này.
Trong quá trình trò chuyện này, Kim Nhật Thành nhiều lần nhấn mạnh mong muốn nhận được lời khuyên của đồng chí Stalin về vấn đề tình hình miền Nam Triều Tiên, vì Kim Nhật Thành không có ý gì là dừng lại về một cuộc tấn công sắp tới nhằm giải phóng miền Nam.
[…]
AVP RF, Fond 059a, Opis 5a, Delo 3, Papka 11, listy 87-91,