Hãy đoàn kết chung quanh Ban chấp hành Trung ương Đảng (1927) - N. Krupskaya
Hãy đoàn kết chung quanh Ban chấp hành Trung ương Đảng
N. Krupskaya
(Bài phát biểu tại Hội nghị toàn thể Ban chấp hành Trung ương và Ủy ban kiểm soát Trung ương của Đảng Cộng sản (B) Liên Xô.)
Dẫn: Trong bài phát biểu này Nadezhda Krupskaya đã nói đến hiện tượng thổi phồng thái quá các hiện tượng tiêu cực ở Liên Xô và sự phớt lờ của phe đối lập đối với công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội. Phe đối lập hoàn toàn không có sự ủng hộ trong quần chúng. Bà Krupskaya coi phần lớn những cáo buộc của phe đối lập chỉ là những lời bàn suông, chỉ dẫn đến sự cãi vã vô ích. Bà nhắc lại rằng Lenin từng nói, Đảng phải luôn đấu tranh chống hiện tượng cãi vã và buôn chuyện, vì nó rất vô ích. Cũng trong bài phát biểu này, Krupskaya thẳng thắng thừa nhận bà không còn đứng trong phe đối lập, mà đứng trong hàng ngũ của Ban chấp hành Trung ương đoàn kết chung quanh Stalin.
Các đồng chí, cuộc tranh luận về nguy cơ sắp xảy ra chiến tranh thực chất không quan trọng, quan trọng là chúng ta đều đã đặt ra vấn đề về việc chuẩn bị cho chiến tranh. Mối đe dọa chiến tranh đang rình rập đối với đất nước Xô viết, chính vì thế, ngay lúc này chúng ta cần các cuộc thảo luận mang tính thiết thực, tỉnh táo và đoàn kết toàn Đảng và quần chúng chung quanh Đảng. Sau Cách mạng tháng Mười, Lenin đã nói và viết rằng: Công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội nằm ở khâu tổ chức, Người cho rằng khâu chủ yếu của công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội nằm ở sự tổ chức. Người lặp đi lặp lại điều đó, do đó trong cuộc tranh luận này chúng ta cần đẩy mạnh hơn nữa cuộc thảo luận về vấn đề chiến tranh. Chúng ta càng tổ chức tốt thì càng dễ dàng đánh thắng quân thù. Tuy nhiên, trong 2 ngày thảo luận vừa qua, thực chất chỉ là những cuộc cãi vã, và phe đối lập đã cho thấy một thực tế rằng, họ không nhận thức một cách đầy đủ về nguy cơ sắp xảy ra. Trong thời điểm này, những lời cáo buộc của phe đối lập, thực chất chỉ là một sự xáo trộn về mặt tổ chức.
Trước kia, có lần tôi đã đọc được một bài báo mà Vladimir Ilyich đã viết hồi 1913 "Hai phương pháp tranh luận và đấu tranh", bài báo này liên quan đến đảng đoàn trong viện Duma Nhà nước.
Lenin viết: "Có những cuộc tranh luận và đấu tranh về quan điểm trên báo chí giúp cho độc giả hiểu rõ những vấn đề chính trị hơn, hiểu sâu sắc hơn ý nghĩa những vấn đề đó và giải quyết những vấn đề đó một cách vững vàng hơn.
Có những cuộc tranh luận biến thành những cuộc chửi bới nhau, đơm đặt và cãi vã nhau.... Không có những cuộc tranh luận, thảo luận và đấu tranh về quan điểm, thì không thể có bất kỳ một trong trào nào, kể cả phong trào công nhân. Không đấu tranh kiên quyết chống các cuộc tranh luận đã biến thành những cuộc chửi bới nhau và cãi vã nhau, thì không thể có bất kỳ một tổ chức nào ".
Những lời trên được viết trong khi đang diễn ra cuộc đấu tranh quyết liệt trên diễn đàn Duma. Hiện nay, đã qua rồi thời kỳ quy mô chiến tranh toàn thế giới, tuy nhiên những lời nói đó hồi năm 1913 của Vladimir Ilyich vẫn còn nóng hổi. Những lời cáo buộc của phe đối lập 9/10 chẳng qua chỉ là để cãi vã.
Chúng ta hãy cùng đặt vấn đề mang tính xây dựng. Tất nhiên, ai cũng hiểu rằng, để xây dựng một chế độ mới, điều đó rõ ràng là không dễ dàng gì, không phải cứ phẩy tay thì sẽ có chủ nghĩa xã hội, không phải cứ đề ra một giải pháp thì chủ nghĩa xã hội sẽ tự trồi lên. Còn công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội là một công việc rất khó khăn. Các đồng chí phe đối lập đã đề ra những phương pháp như sau: lấy một thực tế tiêu cực cụ thể nào đó - tất nhiên là trong xã hội còn khiếm khuyết của chúng ta không thiếu - sau đó khái quát nó thành một mớ lý luận lệch lạc, sau đó là cả một hệ thống lý luận lệch lạc, họ chìm đắm trong mớ hỗn độn đó mà bỏ qua cuộc xây dựng đang diễn ra trên đất nước này.
Tôi đã làm trong lĩnh vực giáo dục, tôi đã phải tiếp xúc với đông đảo quần chúng gồm công nhân, nông dân, cả phụ nữ trong công nhân và nông dân, đoàn viên, các dân tộc thiểu số, ... Tôi đã chứng kiến họ trưởng thành, chứng kiến sự giác ngộ của họ, rằng sự trưởng thành đó chỉ diễn ra vỏn vẹn vài tháng. Ví dụ là cuộc tranh cử tại Hội đồng thành phố Moskva mà tôi đã có cơ hội theo dõi rất sát. Đã có một sự thay đổi vượt bậc trước các cuộc tranh cử trước. Nhưng đồng chí Trotsky ở đây gọi đó là cái "cũi". Nhưng đôi khi là cái "cũi" ấy cũng có ích. Tất cả thành viên trong cuộc tranh cử Hội đồng thành phố đã nhận được các tập tài liệu về các vấn đề chính yếu cần được đặt ra trong thảo luận. Tập tài liệu đó chính là cái "cũi", nhờ nó tôi có thể quan sát các cuộc tranh luận trong cuộc bầu cử diễn ra như thế nào, cách mà người lao động lựa chọn những thứ cần thiết theo từng hạng mục. Tôi không nghi ngờ gì về hiệu suất của cuộc bầu cử, rằng nó mang lại những giá trị lớn cho công cuộc xây dựng kinh tế và văn hóa của chúng ta tốt hơn và đúng đắn hơn trong tương lai.
Thường thì chúng ta ít để ý đến những gì diễn ra xung quanh. Trong năm nay, tôi đã quan sát rằng các trường đại học lao động ở các khu vực khác nhau (33 thành phố) đã có những bước tiến triển vượt bậc, Chúng tôi đã tổ chức Đại hội của các trường học công nhân, và năm nay các sinh viên đã làm chúng tôi hết sức ngạc nhiên. Các cuộc tranh luận diễn ra giữa các sinh viên, là những người lao động ở các ngành nghề khác nhau, thâm niên lao động khác nhau, điều đó hết sức thú vị. Những người công nhân này cảm thấy rằng chính họ là người làm chủ đơn vị sản xuất. Rằng những câu hỏi được đặt ra liên quan đến các vấn đề kinh tế xã hội được nêu rất là chi tiết, rõ ràng. Chúng tôi đưa họ đến một ngôi làng, và sau đó ngôi làng mới đã có những thay đổi so với chính nó trước kia. Tất nhiên, sự phát triển kinh tế của ngôi làng không thay đổi quá nhiều, nhưng chúng ta sẽ thấy gì ? Ngôi làng đã bận rộn hơn trước, bận rộn với những công tác tổ chức - hội đồng làng, ủy ban tương trợ, Đoàn thanh niên, ban phụ nữ, ... Ngôi làng dần được tổ chức theo kinh tế tập thể. Và khi đó, khi bạn nhìn thấy cảnh người nông dân đã thay đổi cuộc sống của mình theo nguyên tắc mới (nguyên tắc của CNXH) thì người ta lại nhớ đến những lời của Lenin - cái khâu chủ yếu của chủ nghĩa xã hội đó là sự tổ chức.
Tôi thấy rằng những nữ công nhân và nông dân đang ngày càng trưởng thành về nhận thức.
Trong một cuộc họp của những người lao động, một người phụ nữ giản dị phát biểu: "Tôi là một người phụ nữ không có khả năng tự vệ, nhưng giờ đây tôi đã liên lạc với Ủy ban kiểm soát người lao động, học cách xóa mù chữ và tôi hoàn toàn nhận thấy rằng tôi đã có thể tự bảo vệ chính mình và các đồng chí của mình" - Điều đó có nghĩa là gì ? Đó là những minh chứng cho sự phát triển về mặt nhận thức trong công cuộc tổ chức của chúng ta.
Bây giờ tôi nói đến dân tộc thiểu số. Tôi đã có cuộc trò chuyện với một số giáo viên Quận Mari và xem qua tài liệu về người thiểu số nơi đây: bị áp bức, dòng giống bị suy yếu, không có triển vọng, tương lai mịt mờ. Sau vài năm, đã có một sự thay đổi lớn về tổ chức và văn hóa của người dân Mari, cuộc sống của họ đã thay đổi tích cực. Chỉ khi nhìn thấy những thành tựu to lớn của công tác tổ chức đó, thì chúng ta rằng các đồng chí phe đối lập chỉ là những kẻ chớp nhoáng và không nhìn thấy cái thực tiễn đang diễn ra. Đó chính là sai lầm chủ yếu của phe đối lập.
Phe đối lập đã mô tả thế giới theo một cách thức giả tạo, không đúng hiện thực. Đó là bởi vì phe đối lập không biết nhìn vào cái hiện thực của cuộc sống, và không có mối liên hệ với quần chúng. (tiếng hô đồng thanh: Đúng, đúng). Quần chúng sẽ không đi theo phe đối lập.
Những người công nhân, nông dân, phụ nữ, dân tộc thiểu số đã trưởng thành này, những người đã vươn lên tới một cuộc sống tích cực và ý thức - dưới sự lãnh đạo của Chính quyền Xô viết, họ sẽ không bao giờ đi sau ai nữa, ngoài Đảng và chính quyền Xô viết. Vậy còn câu hỏi về nguy cơ chiến tranh sắp bùng nổ, tôi sẽ trích dẫn thêm một câu nói khác của Vladimir Ilyich : "Đấu tranh giai cấp dạy rằng bất kỳ lập trường sai lầm nào cũng dẫn các lãnh tụ của Đảng quay trở về đúng giá trị của nó". Giờ đây, mối đe dọa chiến tranh là phép thử, nó sẽ cho thấy nhóm nào sẽ đúng, nhóm nào sẽ sai. Và tôi thấy rằng, các bài phát biểu đã được đọc lên hôm qua và hôm nay đã cho thấy rằng lập trường của phe đối lập là hoàn toàn sai lầm. (tiếng hô vang: Đúng, đúng).
Tôi nói sơ qua điều này. Nếu đã bàn đến vấn đề bảo vệ Tổ quốc thì phải bàn cho đến cùng. Nhưng không thể bàn nó với thái độ vô chính phủ. Đồng thời phải xem thảo luận về vấn đề gì, điểm nào. Đảng ta không phải là một câu lạc bộ tranh luận. (tiếng hô: Đúng, đúng). Có những lúc không thiết phải tranh luận, mà phải hành động. Đồng chí Trotsky, hơn ai hết phải hiểu rõ rằng điều gì sẽ xảy ra đối với Hồng quân của chúng ta khi bị tấn công mà họ còn đang mải thảo luận xem chúng ta dự định sẽ làm gì, liệu đã đúng hay chưa. Chúng ta cần một sự đoàn kết tuyệt đối ở đây.
Để kết luận, tôi xin nói vài lời riêng tư. Năm 1925, quan điểm của tôi dường như gần với phe đối lập, rằng chúng tôi nhìn thấy một số sự kiện nguy hiểm sắp diễn ra, cho nên chúng tôi đã quyết liệt cảnh báo điều đó. Nhưng giờ đây, trong thời điểm gam go, trong thời điểm mà sự đoàn kết của tất cả các lực lượng là cần thiết, tôi cho rằng cần phải rời bỏ phe đối lập và đoàn kết chặt chẽ với Ban chấp hành Trung ương. (tiếng vỗ tay lớn kéo dài).
State Publishing House, Moscow-Leningrad, 1927.