Điện Tối mật từ Bộ chỉ huy quân luật và Bộ An Ninh Nhà nước 3/6-4/6
Dẫn: Về mặt địa lý Quảng trường Thiên An Môn nằm ở trung tâm của thủ đô và ngay phía đông nam Trung Nam Hải, nơi các vị hoàng đế của triều đại cuối cùng làm công viên săn bắn và nơi các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc làm việc. Bắt đầu từ phong trào Ngũ Tứ chống đế quốc đòi dân chủ năm 1919, Thiên An Môn cũng trở thành địa điểm truyền thống cho các cuộc phản kháng của dân chúng. Những cuộc phản kháng này thường dẫn đầu bởi lực lượng sinh viên, nhất là khi Bắc Kinh là trung tâm giáo dục hàng đầu của cả nước.
Khi binh lính vào thành phố với các bộ thường phục và quân phục, thay cho việc nhận được sự cảm thông, họ đã gặp phải sự giận dữ. Hy vọng tránh đổ máu của các nhà lãnh đạo đã bị tan vỡ do sự chống đối này và phản ứng có phần xúc động của binh lính.
Các báo cáo ghi nhận của Chính phủ, các cơ quan an ninh và lực lượng vũ trang rằng mục tiêu không đổ máu trên Quảng trường của Đặng Tiểu Bình đã đạt được. Hầu hết các cuộc đung độ, xung đột xảy ra khi quân đội từ các vùng ngoại ô phía tây tiến vào theo hướng tới Thiên An Môn, dọc đại lộ Phục Hưng Ngoại tai một địa điểm gọi là Mộc Tê, nơi những binh lính đã tỏ ra bức xúc mạnh mẽ trước thái độ giận dữ của quần chúng.
Trích: Tối mật, Bộ chỉ huy thiết quân luật, “Tình hình ở khu Mộc Tê”, tin khẩn ngày 3/6”.
“Quân tiên phong của Tập đoàn quân 38, những người chịu trách nhiệm tiến quân phía Tây, kéo vào vùng ngoại ô phía tây ở đường Vạn Thọ, khu Phong Đài và Lương Hương. Lúc 9 giờ 30 tối những chiến sĩ trên đường tiến về hướng đông tới quảng trường đã gặp phải trở ngại đầu tiên của họ tại Mộ Công chúa, nơi mà sinh viên và quần chúng đã dựng chướng ngại vật. Một đội chống bạo loạn đã bắn đạn hơi cay và súng cao su vào đám đông. Thoạt đầu mọi người rút lui nhưng sau đó dừng lại. Đội chống bạo loạn tiến lên, bắn thêm đạn hơi cay và đạn cao su. Một lần nữa đám đông lại rút lui nhưng lại dừng lại.
Binh lính tiếp tục bắn chỉ thiên cảnh cáo, nhưng dân chúng không tỏ ra lo sợ. Khoảng cách từ Mộ Công chúa đến Bảo tàng quân đội, phố Bắc Phong Oa và khu Mộc Tê chưa đầy 2km, nhưng quân đội tiến chậm vì sự can thiệp của dân chúng. Đám đông ném đá, chai soda, và những vật khác, nhưng quân đội vẫn duy trì kỷ luật chặt chẽ và không bắn trả một phát súng nào.
Tin rằng quân đội sẽ không dùng đạn thật, người dân bắt đầu táo tợn hơn. Vào 10h10 tối, hàng chục nghìn người đã làm thành một bức tường người trên phố Bắc Phong Oa để ngăn cản quân đội, hai bên đối mặt nhau qua một khoảng cách 20-30m. Một số người dân tiếp tục ném đá và các vật khác. Sử dụng một loa điện, viên sĩ quan chỉ huy hô hào dân chúng và sinh viên giải tán để cho quân đội đi qua. Khi biện pháp này không thành, anh ta quyết định sử dụng vũ lực để đảm bảo cho binh lính của mình có thể đến vị trí của họ đúng thời gian.
Bộ binh đi đầu, bắn chỉ thiên. Binh lính với hai hàng đầu trong tư thế quỳ và những hàng sau đứng – chĩa vũ khí vào đám đông. Khoảng 10h30 tối, dưới một trận mưa gạch đá, quân đội đã nổ súng. Những tia lửa lóe lên từ những viên đạn bắn ra. Khi những người trong đám đông nhận thấy đạn thật đã được sử dụng, họ đã bỏ chạy thành những làn sóng hướng tới cầu Mộc Tê. Sự rút lui của họ bị chặn lại bởi chướng ngại vật mà họ đã dựng lên, và vì lý do này một số trong đám đông đã bị dày xéo và bị thương nặng”.
Trích tài liệu: Tối mật, Bộ An Ninh Nhà nước, "Tình hình tại Mộc Tê vào tối ngày mùng ba", Tin tình báo quan trọng, 2 giờ sáng ngày 4/6
"… Tại cầu Mộc Tê quân đội bắt đầu dừng lại một lần nữa khi dân chúng và sinh viên ném gạch vỡ đã được họ chuẩn bị trước. Vài chục chiến sĩ cầm dùi cui thuộc đơn vị chống bạo loạn của quân đội lao lên cầu, ở đó họ gặp phải một trận mưa gạch vỡ. Đơn vị này bị đẩy lui. Rồi quân chính quy dàn hàng xông lên cầu hô lớn “Nếu không ai tấn công ta, ta không tấn công ai; nhưng nếu người ta tấn công ta, ta phải tấn công họ!” và quay vũ khí vào đám đông. Dân chúng bắt đầu rạp người xuống đất. Mỗi lần đạn rít lên người dân lại ngồi xuống; nhưng trong khoảng thời gian giữa những đợt bắn họ lại đứng dậy. Bị quân đội đẩy lui dần, họ không chịu khuất phục thỉnh thoảng lại hô vang “Bọn phát xít!”, “Chính phủ côn đồ!” và “Bọn sát nhân!”.
… Một số binh lính bị trúng gạch đá đã mất bình tĩnh và bắt đầu bắn dữ dội vào bất cứ ai hô “Bọn phát xít!” hay ném gạch đá. Ít nhất một trăm người dân và sinh viên đã ngã xuống đất trong những vũng máu; hầu hết họ được người dân và sinh viên khác đưa ngay vào bệnh viện Phục Hưng.
…. Sau khi bộ binh đã dọn các chướng ngại vật khỏi đường phố, bắn trả suốt thời gian đó, các xe bọc thép và xe tải chở quân đã tiến lên cầu Mộc Tê. Từ đó trở đi không lúc nào ngơi tiếng súng nữa. Binh lính trên các xe tải bắn chỉ thiên liên tục cho đến khi mọi người ném đá hay chửi bới lăng mạ, và rồi họ bắn vào đám đông.
…. Khoảng 11 giờ đêm, bộ binh vũ trang, xe bọc thép, và xe tải chở quân tiến về Thiên An Môn. Sau khi quân đội đi qua, dân chúng và sinh viên đã đẩy những chiếc xe buýt điện trở lại đường phố, đặt chúng ngang qua đường và đốt cháy chúng để chặn quân đội tiến vào sau. Lúc đó là khoảng 11h40 đêm.
Vào nửa đêm một sô dân dựng chướng ngại vật mới trên đường phía đông tới cầu Mộc Tê. Ở phía đông cầu, gần ga xe lửa, 12 thi thể đầy máu và mảnh vỡ nằm đó. Thi thể của người chết và người bị thương liên tục được chuyển đến bệnh viện Phục Hưng. Một số được chở trên những chiếc xe đạp ba bánh chở hàng, những người khác được khiêng trên những cánh cửa gỗ, và một số được chở sau xe máy. Một thi thể đầy máu với bộ mặt nát tơi tả không thể nhận ra, được mang đến trên một cánh cửa. Gần như mọi người tại bệnh viện Phục Hưng đều nguyền rủa “Đồ phát xít!”, “Thú vật!”, và “Cuộc tàn sát đẫm máu!”.
Vào lúc 1 giờ 30 sáng, Đại lộ Phục Hưng Ngoại ở khu cầu Mộc Tê vắng tanh và chìm trong sự im lặng chết chóc”.
Dẫn: Vào lúc 1 giờ sáng 4/6, tất cả binh lính thi hành thiết quân luật đã tiến vào Quảng trường Thiên An Môn, và trong 3 giờ thúc ép , sinh viên tự nguyện rời khỏi Quảng Trường trước khi đến thời hạn cuối cùng để dọn sạch Quảng trường là 4 giờ sáng.
Trích tài liệu: Bộ An Ninh nhà nước, "Chiều hướng trên Quảng trường Thiên An Môn", bản fax thứ 5 trong 6 bản gửi các văn phòng thường trực Trung ương Đảng và Quốc vụ Viện, 6h08 sáng ngày 4/6:
"Đúng 4 giờ tất cả ánh sáng trên Quảng trường đều tắt, đẩy những người chiếm giữ Quảng trường vào hoảng loạn. Đồng thời, Bộ chỉ huy thi hành quân luật tiếp tục cho phát thanh bản "Thông báo làm sạch quảng trường" của mình, lúc này nói thêm: "Chúng tôi bây giờ sẽ bắt đầu làm sạch Quảng trường, và chúng tôi chấp nhận yêu cầu của các người được rút đi".
Chính quyền Bắc Kinh và Bộ chỉ huy thi hành quân luật sau đó cho phát thanh một "Thông báo về khôi phục ngay lập tức trật tự trên Quảng trường Thiên An Môn". Bản thông báo đưa ra 4 yêu cầu:
- Bất cứ ai trên Quảng trường nghe thông báo này cũng phải rời đi ngay lập tức.
- Binh lính thi hành quân luật sẽ sử dụng bất cứ biện pháp nào cần thiết để đối phó với những người phản đối lệnh này hay không tuân lệnh bằng việc ở lại Quảng trường.
- Quảng trường sẽ nằm dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của quân đội thi hành quân luật sau khi nó được làm sạch.
- Tất cả những người dân yêu nước và sinh viên không muốn chứng kiến rối loạn trong nước cần hợp tác với quân đội thi hành quân luật để làm sạch Quảng trường.
Ở thời điểm này những sinh viên được tập hợp trên những bậc thang của Đài kỷ niệm các anh hùng nhân dân đã dùng chăn, gậy, vải bạt, và những vật khác để đốt thành một đống lửa ở phía Tây của đài kỷ niệm. Rồi họ bắt đầu hát "Quốc tế ca".
Những người bãi công tuyệt thực, Hou Dejian và Zhou Duo trở lại Quảng trường sau cuộc gặp với các nhà chức trách quân luật. Qua hệ thống thông tin công khai của các sinh viên họ kêu gọi rút ngay khỏi Quảng trường. Trong bóng tối, người ta nói các xe buýt của trường đại học Bắc Kinh đã đến để đưa sinh viên trở về khu trường học, nhưng tin này không gây phản ứng đáng kể từ phía sinh viên. Khu vực này chìm trong bóng tối, trừ những đốm lửa phía xa và đèn đường trên đại lộ Trường An.
Binh lính thi hành quân luật trong đội hình hàng dọc chia làm hai từ phía bắc và phía nam tiến về phía đài kỷ niệm. Các chiến sĩ của đội quân xung kích trước tiên phá 2 loa phóng thanh của AFS rồi tiến qua đám đông trên các bậc thang phía tây của đài kỷ niệm, với các khẩu súng trường thay nhau chĩa lên trời và nhằm vào sinh viên để đe dọa họ bỏ chạy. Khoảng thời điểm đó sinh viên quanh đài tưởng niệm, những người dưới sự chỉ đạo của Tổng hành dinh bảo vệ Quảng trường Thiên An Môn, tiến hành cuộc bỏ phiếu miệng. Những người kể cả nhóm của Hou Dejian (phong trào sinh viên dân chủ) hô “Đi thôi!” to hơn những người hô “Ở lại!”.
Thủ lĩnh của nhóm sinh viên này sau đó nói với sinh viên ở Quảng trường "chuẩn bị rời Quảng trường một cách trật tự dưới những biểu ngữ của trường mình; sinh viên, dân chúng, công nhân và những người giám sát dân cần rút về Khu Hải Điện và tới Trung Quan Thôn".
Khoảng 4 giờ 30 sáng đèn trên Quảng trường sáng trở lại. Sinh viên nhận thấy họ đối mặt với một số lớn binh sĩ có vũ trang, những người này dồn sinh viên lại gần nhau hơn. Căng thẳng thít chặt lấy những người phản kháng, nhất là khi họ thấy từng đoàn xe tăng và xe bọc thép từ phía bắc từ từ tiến qua Quảng trường. Nữ thần Dân chủ, ở phía bắc Quảng trường đổ ập xuống. Các xe tăng và xe bọc thép vẫn lăn bánh, xô đổ và đè lên những chiếc lều của sinh viên dọc đường tiến, cho đến khi chúng áp sát vào các sinh viên bên sườn phía đông và tây chỉ cách có 20 hoặc 30m. Từ góc phía tây bắc của Quảng trường những hàng lính đội mũ sắt và cầm dùi cui tiếp tục dồn về phía sinh viên ở trung tâm Quảng trường. Cảnh sát chống bạo loạn đội mũ bảo vệ nhập vào hàng ngũ của họ.
Khoảng 5 giờ sáng hàng nghìn sinh viên, được vòng tay nắm nhau thành hàng bảo vệ, rút về góc đông nam của Quảng trường qua đường giữa khu bãi cỏ và đài tưởng niệm. Thoạt đầu, họ di chuyển chậm nhưng chẳng bao lâu họ bắt đầu túm tụm lại khi những người lính, một số mặc quần áo dã chiến, vung vẩy dùi cui dồn về phía họ. Con đường của họ đến đài tưởng niệm bị binh lính và xe tăng ngăn cản, họ len lỏi đi qua những chiếc xe tăng và xe bọc thép tới lối vào phía nam ở đông Quảng trường. Họ tiến hành một cuộc rút lui có trật tự, mang cờ của trường và hát “Quốc tế ca”. Thỉnh thoảng có tiếng hô “Cuộc tắm máu tàn bạo!”, “Đả đảo chủ nghĩa phát xít!”, “Đồ kẻ cướp! kẻ cướp!” – thậm chí, “Địt mẹ lũ súc vật!” và những câu tương tự. Một số nhổ vào những người lính khi họ đi qua.
Bình minh rạng vào khoảng 5h20. Phần lớn sinh viên đã rời Quảng trường, nhưng khoảng 200 sinh viên và dân ngang ngạnh vẫn còn ở lại và giờ đây hoàn toàn bị bao vây bởi những chiếc xe tăng, chúng tiến về phía họ từ từ và kiên nhẫn, buộc họ lui dần. Khi nhóm người còn lại này cuối cùng bị đẩy khỏi Quảng trường và nhập vào với những người dân ủng hộ họ ở bên ngoài, một số người trong họ đã tập trung can đảm để hô "Phát xít! Phát xít!" và "Đả đảo chủ nghĩa phát xít!". Đáp lại, các sĩ quan và chiến sĩ được tập hợp ở Nhà tưởng niệm Mao Chủ tịch đã bắn chỉ thiên và đồng thanh hô "Nếu không ai tấn công ta, ta sẽ không tấn công ai!". Đến 5h 40 sáng, Quảng trường đã được dọn quang.
Nhiều cuộc điều tra (nội bộ) đã xác minh rằng trong suốt quá trình làm sạch Quảng trường, binh lính thi hành quân luật không bắn chết một người nào và không người nào bị xe tăng đè phải".
#Gấu