Vladimir Karpov - người thay đổi cột mốc tư tưởng.



Năm 1941, Vladimir Karpov bị bắt giam vì tham gia các tổ chức tàn dư chống Liên Xô trong quân đội. Năm 1942 được điều động ra mặt trận trong diện các đội quân tù nhân. Nhờ những công trang xuyên suốt trong thời chiến, năm 1944 được trao tặng Huân chương Anh hùng Liên Xô.

Sau này ông còn được đào tạo tại các Học viện quân sự cao cấp, sau trở thành Nhà văn. Thậm chí với cương vị là Phó Xô viết tối cao Liên Xô, Bí thư thứ nhất Hội nhà văn Liên Xô.

Năm 2004, Nxb Công An nhân dân đã dịch lại 2 quyển sách của ông, đó là "Năm Nguyên soái Liên Xô" được viết đầu những năm 90 và "Đại Nguyên soái Stalin" được viết 2002.

Hai cuốn sách này là sự tương phản và đối nghịch nhau giữa tư tưởng của Vladimir Karpov về Stalin.

Từ thời trẻ, ông là người rất ghét và căm thù Stalin. Đặc biệt là cán bộ trong thời "phi Stalin hóa" và "Cải tổ", đã tạo những điều kiện để ông gây dựng sự nghiệp của mình. Vì thế ngay cả khi Liên Xô sụp đổ, ông vẫn giữ quan điểm của mình rất gay gắt với Stalin.

Trong cuốn sách "Năm Nguyên soái Liên Xô" của Vladimir Karpov, ông đã nhiều lần chỉ trích thậm tệ về Stalin trong vụ án Tukhachevsky. Ông đọc rất nhiều tư liệu nước ngoài, hồi ký của các nhân vật thân cận Tukhachevsky, những tư liệu sử gia nước ngoài, tiếp cận các kho tư liệu của Nhà nước từ thời Khrushchev đến Gorbachev. Ông đã từng vu cáo Stalin là "kẻ chủ mưu", "đứng đầu âm mưu", "kẻ tổ chức các bằng chứng ngụy tạo" đối với các vụ án về Kirov và Tukhachevsky. Ông bênh vực một cách cứng rắn cho Tukhachevsky và lên án những hoạt động chuyên quyền của Stalin.



Lẽ dĩ nhiên cuốn sách đã gây những tranh cãi không nhỏ, những cuộc tranh luận giữa ông và những người bảo vệ Stalin đã nổ ra. Và kết quả là nhiều chi tiết trong cuốn sách đã bị phơi bày là vì tính cảm tính của ông. Xen kẽ tư liệu là những cảm tính, điều đó làm mất đi giá trị nghiên cứu sử học của tư liệu, đồng thời qua tranh luận Vladimir cũng nhận thức lại vai trò của Stalin.

Ông đi tìm rất nhiều bằng chứng, tư liệu khác nhau về cuộc đời Stalin, từ những mối quan hệ rộng lớn của mình ở cả trong các cấp chính quyền, quân đội, những bạn bè đang là nhân vật quan trọng trong chính quyền Yeltsin, Putin. Ông lục từng ngóc ngách của Cục lưu trữ Liên Bang, những kho lưu trữ cá nhân của các nhà cựu lãnh đạo đất nước, gặp gỡ hàng chục người từng có thời gian tiếp xúc Stalin, thu thập hàng ngàn tư liệu trên thế giới, thậm chí đến gặp cả những người từng thân cận với Stalin như thư ký, phiên dịch, cả bạn chiến đấu Molotov. Biết càng nhiều, sàn lọc tư liệu càng nhiều, nhận thức của Vladimir Karpov càng thay đổi. Ông xem lại toàn bộ cáo trạng vụ án Kirov, vụ án Tukhachevsky và nhận thức sâu sắc về tính thực chất của các vụ án này.

Trong cuốn Đại nguyên Soái Stalin, thái độ Vladimir thay đổi hoàn toàn, ông cho rằng Tukhachevsky đã làm những việc thật điên rồ, và những bằng chứng quả thật khiến không ai có thể chối bỏ, thậm chí cả Đại sứ Mỹ tại Liên Xô 1938 cũng phải thừa nhận tính xác thực của các bản án công khai đấy. Vladimir buộc phải khẳng định rằng vụ án Tukhachevsky là một sự cấu kết giữa những người Trotskyist với bọn Quốc xã.

Vladimir đã đánh giá cao vai trò và cá nhân của Stalin trong suốt lịch sử Đảng và lịch sử đất nước Xô viết.

Là người từng chống Stalin gần như cả cuộc đời, cuối cùng, ông cũng phải thừa nhận rằng Stalin là con người vĩ đại của nhân dân Liên Xô.

Ngọn gió lịch sử sẽ thổi tung tất thẩy những gì rác rưởi mà kẻ thù trong hàng chục năm đã vấy bẩn lên tên tuổi và thanh danh của Stalin.

#Gấu