Putin xuyên tạc lịch sử (Phỏng vấn với Tucker Carlon)

Mới đây Tổng thống Nga - Vladimir Putin đã có cuộc gặp trao đổi với Tucker Carlon, cuộc phỏng vấn này đã được hơn trăm triệu người xem. Chúng tôi không đi phân tích sâu vào những câu trả lời của Putin trong tất cả các vấn đề của nước Nga, chúng tôi chỉ xoáy quanh những gì thường lệ : về những xuyên tạc của Putin đối với chủ nghĩa cộng sản Liên Xô.

* Putin cáo buộc rằng những người Bolshevik đã nhân tạo ra đất nước Ukraina vào năm 1922

Về điều này chúng tôi đã vạch trần trong bài viết "Ukraina có phải do Chính phủ Bolshevik" tạo ra hay không. Bạn đọc có thể xem lại tại đây.

* Tổng Thống Putin nói răng Lenin đã "tặng" những phần đất cho Ukraina

Về điều này chúng tôi đã vạch trần trong bài viết "Thực hư tài liệu chuyển giao Donbass cho Ukraina" và "Putin xuyên tạc lịch sử Ukraina và vu cáo Lenin".

xxxxxx

Chúng tôi bổ sung thêm một số quan điểm trích từ bức thư của Lenin gửi công nhân và nông dân Ukraina trong việc chiến thắng trước trùm phát xít Bạch vệ Denenki vào năm 1919 để bạn đọc nắm rõ thêm quan điểm và tình hình cụ thể thực sự đang diễn ra ở Ukraina khi đó là như thế nào. Tôi xin trích đoạn, bạn đọc có thể đọc nguyên văn tại đây :

Chúng tôi xin nói rằng vấn đề hình thành mối liên hệ giữa nước Nga Xô viết và Ukraina không phải là một vấn đề hết sức dễ dàng và bình thường, mà là một vấn đề phức tạp. Ngay cả khi Hồng quân Nga và Hồng quân Ukraina cùng chiến đấu trên chiến hào chống Denenki thì đâu đó mâu thuẫn về sự liên hiệp giữa Nga Xô viết và Ukraina vẫn gây nên những tình trạng bất đồng. Chính vì thế Lenin đã phải viết một bức thư gửi toàn thể giai cấp công nhân và nông dân Ukraina nêu rõ về những vấn đề phức tạp của việc liên hợp này. Lenin viết:

"Hiện nay, một trong những nhiệm vụ đó đáng được đặc biệt chú ý. Ấy là vấn đề dân tộc, hay là vấn đề xét xem U‐cra‐i‐na sẽ là một nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa xô‐viết U‐cra‐i‐na riêng biệt và độc lập, đứng trong khối liên minh (liên bang) với Cộng hòa liên bang xã hội chủ nghĩa xô‐viết Nga, hay U‐cra‐i‐na sẽ sáp nhập với Nga thành một Cộng hòa xô‐viết thống nhất. Tất cả những người bôn‐sê‐vích, tất cả công nhân và nông dân giác ngộ cần phải suy nghĩ kỹ vấn đề này."

Lenin không tạo ra hay ép buộc, mọi thứ được quyết định bởi Chính quyền đại diện toàn thể nhân dân Ukraina - Đại Hội các Xô viết toàn Ukraina - là cơ quan quyết định việc liên hợp với nước Nga Xô viết dưới hình thức gì. Điều này hoàn toàn trái ngược những sự vu khống của Putin:

"Ban chấp hành trung ương các Xô‐viết toàn Nga của nước Cộng hòa liêng bang xã hội chủ nghĩa xô‐viết Nga và Đảng cộng sản bôn‐sê‐vích Nga đều đã thừa nhận nền độc lập của U‐cra‐i‐na. Cho nên điều hiển nhiên và đã được mọi người hoàn toàn thừa nhận là: chỉ có công nhân và nông dân U‐cra‐i‐na mới có thể – tại Đại hội các Xô‐viết toàn U‐cra‐i‐na – quyết định được và sẽ quyết định được vấn đề xét xem U‐cra‐i‐na có nên sáp nhập với Nga không, hay có nên để U‐cra‐i‐na đứng thành một nước cộng hòa tự chủ, độc lập, và, trong trường hợp này, thì ở giữa nước cộng hòa này và nước Nga nên kiến lập mối quan hệ liên bang cụ thể như thế nào."

Lenin đã chỉ rõ cơ sở quan trọng nhất của sự liên hợp giữa Nga Xô viết và Ukraina:

"lợi ích của lao động đòi hỏi giữa những người lao động ở các nước, ở các dân tộc phải thật hoàn toàn tin cậy lẫn nhau và liên minh hết sức chặt chẽ với nhau."

"Chúng ta muốn các dân tộc tự nguyện liên minh với nhau, – một sự liên minh không dung thứ một hành động bạo lực nào của nước này đối với nước khác, – một sự liên minh đặt cơ sở trên sự tin cậy hoàn toàn, sự giác ngộ về sự thống nhất anh em, sự thỏa thuận hoàn toàn tự nguyện. Một sự liên minh như thế không thể trong một lúc mà thực hiện ngay được; muốn đi tới chỗ đó, cần phải hết sức kiên nhẫn và thận trọng, để không làm hỏng việc, để không gây ra sự ngờ vực, để phá tan mối hiềm nghi mà hàng bao thế kỷ áp bức của bọn địa chủ và tư bản, hàng bao thế kỷ tồn tại của chế độ tư hữu và những hận thù gây ra bởi những sự chia đi phân lại tài sản tư hữu, đã để lại."

Lenin đã chỉ ra tính chất nô dịch của chủ nghĩa đế quốc Nga đối với các dân tộc phụ thuộc, và đây cũng chính là việc thủ tiêu cơ sở quan trọng nhất của sự liên hợp giữa Nga Xô viết và Ukraina:

"người lao động không được quên rằng chủ nghĩa tư bản đã phân chia các dân tộc thành một số ít dân tộc đi áp bức, theo chủ nghĩa nước lớn (đế quốc chủ nghĩa), có đầy đủ mọi quyền hành, có đặc quyền đặc lợi, và một tuyệt đại đa số các dân tộc bị áp bức, bị lệ thuộc hay nửa lệ thuộc, bất bình đẳng về quyền lợi. Cuộc chiến tranh hết sức tội lỗi và hết sức phản động 1914 ‐ 1918 đã làm tăng thêm sự phân liệt đó, và trên cơ sở đó làm cho lòng phẫn nộ và lòng căm thù thêm gay gắt. Qua hàng thế kỷ, những nước lệ thuộc và không được hưởng đầy đủ quyền lợi đã chồng chất căm thù và hiềm nghi đối với các dân tộc theo chủ nghĩa nước lớn và đi áp bức, – những dân tộc như U‐cra‐i‐na đã chồng chất căm thù và hiềm nghi đối với những dân tộc như Đại Nga."

"Nếu một người cộng sản Đại Nga cứ nằng nặc đòi hợp nhất hai nước U‐cra‐i‐na và Nga lại, thì dễ làm cho người U‐cra‐i‐na ngờ rằng người cộng sản đó bảo vệ chính sách như thế không phải là vì sự thống nhất của những người vô sản trong cuộc đấu tranh chống tư bản, mà là do những định kiến của chủ nghĩa dân tộc Đại Nga cũ, của chủ nghĩa đế quốc. Sự hiềm nghi như vậy là tất nhiên, và trong một chừng mực nhất định, là không tránh khỏi và là chính đáng, vì người Đại Nga, hàng thế kỷ sống dưới ách bọn địa chủ và bọn tư bản đã tiêm nhiễm những thiên kiến nhục nhã và xấu xa của chủ nghĩa sô‐vanh Đại Nga."

"Kinh nghiệm của cuộc cách mạng công nông ở Nga, của cuộc Cách mạng tháng Mười ‐ tháng Mười một 1917, kinh nghiệm hai năm đấu tranh thắng lợi của cuộc cách mạng đó chống sự xâm lăng của bọn tư bản quốc tế và Nga đã chứng minh rõ như ban ngày rằng bọn tư bản đã tạm thời lợi dụng được lòng hiềm nghi dân tộc của nông dân và tiểu chủ Ba‐lan, Lát‐vi‐a, E‐xtơ‐li‐ an‐đi‐a, Phần‐lan đối với người Đại Nga, đã dựa vào sự hiềm nghi đó mà tạm thời gieo rắc được mối bất hòa giữa những dân tộc đó với chúng ta. Kinh nghiệm đã chỉ rõ rằng sự hiềm nghi đó chỉ mất đi và tiêu tan đi một cách rất chậm chạp; rằng người Đại Nga – vốn từ lâu là một dân tộc đi áp bức – càng thận trọng và kiên nhẫn bao nhiêu, thì sự hiềm nghi đó mất đi càng chắc chắn bấy nhiêu. Chính vì chúng ta thừa nhận nền độc lập của các nước Ba‐lan, Lát‐vi‐a, Lít‐va, E‐xtơ‐li‐an‐đi‐a, Phần‐lan, nên chúng ta đã thu phục được, tuy chậm nhưng liên tục, lòng tin của quần chúng lao động ở các nước nhỏ lân cận, những quần chúng lạc hậu nhất, bị bọn tư bản lường gạt và đè nén nhiều hơn cả. Chính là bằng con đường đó mà chúng ta kéo họ một cách chắc chắn hơn cả, ra khỏi ảnh hưởng của bọn tư bản dân tộc ʺcủa họʺ, đưa họ một cách chắc chắn hơn hết tới chỗ tin cậy hoàn toàn, tới một nước Cộng hòa xô‐viết quốc tế thống nhất trong tương lai."

Những "tiên đoán" của Lenin là chính xác, chính con đường đó của Lenin đã mang lại cho chúng ta thấy sự ra đời của Hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa thế giới sau chiến tranh thế giới thứ hai như thế nào, khi quần chúng giai cấp vô sản các nước này giành lấy chính quyền, và họ đi theo con đường chủ nghĩa xã hội, trở thành đồng minh vô cùng tin cậy của Liên Xô.

Lenin cũng chỉ ra thực tế rằng, những người Bolshevik không phải là những người quyết định tất cả, chính quyền Xô viết là chế độ chuyên chính vô sản, không phải chế độ độc tài chuyên chế cá nhân hay của chuyên chế của những người Bolshevik:

"Chừng nào mà U‐cra‐i‐na chưa được hoàn toàn giải phóng khỏi ách Đê‐ni‐kin và cho đến khi triệu tập được Đại hội các Xô‐viết toàn U‐cra‐i‐na, thì Ủy ban cách mạng toàn U‐cra‐i‐na là chính phủ của U cra‐i‐na. Trong Ủy ban cách mạng này, bên cạnh những người cộng sản bôn‐sê‐vích U‐cra‐i‐na, còn có những phần tử cộng sản thuộc phái ʺĐấu tranhʺ U‐cra‐i‐na cũng tham gia với tư cách là ủy viên chính phủ. Ngoài những điểm khác ra, phái ʺĐấu tranhʺ còn khác với phái bôn‐sê‐vích ở chỗ họ kiên trì đòi U‐cra‐i‐na phải được độc lập không điều kiện. Những người bôn‐sê‐vích không coi đó là nguyên nhân của sự bất đồng và sự phân liệt: họ không thấy ở điểm đó một trở ngại nào cho sự cộng tác đồng tâm nhất trí của giai cấp vô sản. Những người cộng sản chỉ cần đoàn kết nhất trí với nhau trong cuộc đấu tranh chống ách tư bản, để thiết lập nền chuyên chính vô sản, còn họ sẽ không phải vì vấn đề biên giới quốc gia và vấn đề xem xét giữa các quốc gia với nhau nên có mối quan hệ liên bang hay một hình thức quan hệ khác, mà đi đến chỗ chia rẽ nhau được. Trong những người bôn‐sê‐vích, có người tán thành nền độc lập hoàn toàn của U‐cra‐i‐na, có người tán thành mối quan hệ liên bang ít nhiều chặt chẽ, và có người tán thành sáp nhập hoàn toàn U‐cra‐i‐na vào nước Nga.

Vì những vấn đề đó mà đi đến chỗ phân liệt nhau là điều không thể dung thứ được. Đại hội các Xô‐viết toàn U‐cra‐i‐na sẽ giải quyết những vấn đề đó."

Lenin đã nhắc nhỡ những người cộng sản phải từ bỏ những biểu hiện sô vanh như thế nào:

"Phương pháp tốt nhất là cùng nhau đồng tâm hiệp lực bảo vệ nền chuyên chính vô sản và Chính quyền xô‐viết trong cuộc đấu tranh chống bọn địa chủ và bọn tư bản ở tất cả các nước, chống những mưu toan của chúng định khôi phục lại quyền của chúng. Cuộc đấu tranh chung này sẽ chứng tỏ rõ rằng, trong thực tiễn, dù dùng cách nào để giải quyết vấn đề độc lập quốc gia hay biên giới quốc gia, thì công nhân Đại Nga và U‐cra‐i‐na cũng đều nhất thiết cần phải liên minh chặt chẽ về quân sự và kinh tế, vì nếu không thì bọn tư bản trong phe ʺĐồng minhʺ, nghĩa là trong phe liên minh của những nước tư bản chủ nghĩa giàu nhất – Anh, Pháp, Mỹ, Nhật, Ý – sẽ lần lượt đè bẹp và bóp chết chúng ta, kẻ trước người sau. Cái thí dụ về cuộc chiến đấu của chúng ta chống Côn‐tsắc và Đê‐ni‐kin – cả hai đều được bọn tư bản này trợ cấp tiền bạc và vũ khí – đã chỉ rõ mối nguy hại đó"

"Bởi vậy chúng ta, những người cộng sản Đại Nga, chúng ta phải có thái độ nhân nhượng khi có những sự bất đồng với những người cộng sản bôn‐sê‐vích U‐cra‐i‐na và với những người thuộc phái ʺĐấu tranhʺ, nếu những sự bất đồng ấy là về vấn đề độc lập về mặt nhà nước của U‐cra‐i‐na, về những hình thức liên minh của U‐cra‐i‐na với nước Nga và, nói chung, là về vấn đề dân tộc. Nhưng dù chúng ta là người cộng sản Đại Nga, U‐cra‐i‐na hay bất cứ nước nào khác, thì tất cả chúng ta cũng đều phải tỏ ra không nhân nhượng, không điều hòa trên những vấn đề cơ bản – mà tất cả các dân tộc đều giống nhau – của cuộc đấu tranh của giai cấp vô sản, của chuyên chính vô sản, vấn đề không cho phép thỏa hiệp với giai cấp tư sản, không cho phép phân tán các lực lượng bảo vệ chúng ta chống Đê‐ni‐kin."

Lenin cũng chỉ ra rằng vấn đề hình thức quốc gia là thứ yếu, vấn đề cốt lõi là thắng lợi của cách mạng xã hội chủ nghĩa, sự giải phóng thật sự cho nhân dân trước bọn tư bản áp bức, bóc lột:

"Chúng ta, công nhân Đại Nga và U‐cra‐i‐na, chúng ta phải liên minh hết sức chặt chẽ trong cuộc đấu tranh lâu dài và gian khổ này, vì nếu đấu tranh lẻ loi, đơn độc thì chắc chắn là chúng ta sẽ không thể chiến thắng được. Dù cho biên giới của U‐cra‐i‐na và Đại Nga ra sao đi nữa, dù cho những hình thức quan hệ nước này với nước kia ra sao đi nữa, thì đấy không phải là những việc quan trọng lắm; về vấn đề này, ta có thể và phải nhân nhượng, có thể đem dùng thử một giải pháp, rồi giải pháp thứ hai, thứ ba, – sự nghiệp của công nhân và nông dân, sự nghiệp chiến thắng chủ nghĩa tư bản sẽ không vì thế mà thất bại đâu.

Nhưng nếu chúng ta không giữ vững được sự liên minh hết sức chặt chẽ giữa chúng ta, liên minh chống Đê‐ni‐kin, liên minh chống bọn tư bản và bọn cu‐lắc ở trong nước chúng ta và ở các nước khác, thì sự nghiệp của lao động chắc chắn sẽ thất bại trong nhiều năm trường, vì lúc đó bọn tư bản sẽ có thể đè bẹp và bóp chết nước U‐cra‐i‐na xô‐viết cũng như nước Nga xô‐viết.

Giai cấp tư sản tất cả các nước, cũng như tất cả các đảng tiểu tư sản, tất cả các đảng ʺthỏa hiệpʺ liên minh với giai cấp tư sản để chống lại công nhân, trước hết đã dốc sự cố gắng vào việc chia rẽ công nhân thuộc các dân tộc khác nhau, nhen lên sự hiềm nghi giữa họ với nhau, phá hoại sự liên minh quốc tế chặt chẽ, tình anh em quốc tế của công nhân. Nếu giai cấp tư sản đạt được điều đó, thì sự nghiệp của công nhân sẽ bị thất bại. Vậy mong rằng những người cộng sản Nga và U‐cra‐i‐na sẽ cùng nhau phấn đấu một cách kiên nhẫn, ngoan cường và dẻo dai để đánh bại được những âm mưu dân tộc chủ nghĩa của bất kỳ giai cấp tư sản nào, những thiên kiến dân tộc chủ nghĩa đủ mọi loại; mong rằng họ sẽ làm gương cho những người lao động trên toàn thế giới về sự liên minh thật sự vững chắc của công nhân và nông dân ở những nước khác nhau trong cuộc đấu tranh để thực hiện Chính quyền xô‐viết, để hủy bỏ ách thống trị của bọn địa chủ và của bọn tư bản, để thiết lập nền Cộng hòa liên bang xô‐viết toàn thế giới"

Như vậy, qua bức thư này của Lenin - chúng ta hiểu rõ hơn về hoàn cảnh của sự liên hợp giữa Nga Xô viết và Ukraina, không phải là một sự nhân tạo ra biên giới một cách giả tạo như những gì Tổng thống Nga Putin vu cáo, mà là một liên minh thực sự giữa tình anh em và hữu nghị giữa các dân tộc với nhau trên nền tảng chuyên chính vô sản.

Putin chỉ là một chính trị gia với những thủ đoạn và mưu mô rẻ mạt của giai cấp tư sản đế quốc nhằm bôi nhọ những người cộng sản và tự ông ta bịa đặt ra những cái cớ để làm hợp thức hóa cuộc xâm lược của giai cấp tư sản đế quốc Nga vào Ukraina cũng như là việc mong muốn chia lại thị trường thế giới của giới đầu sỏ tài phiệt của nước Nga.

Putin không bao giờ vĩ đại bằng Lenin, Lenin - Người sáng lập và củng cố nhà nước vĩ đại của giai cấp công nhân toàn thế giới. Lenin làm tất cả để củng cố tình hữu nghị vĩ đại giữa các dân tộc anh em và dung hợp họ vào một nhà nước khổng lồ đa dân tộc mang tên Liên bang các nước Cộng Hòa Xô viết. Còn Putin ông ta chỉ mún dùng thủ đoạn để biện minh chính sách dân tộc hẹp hòi và nô dịch của giai cấp tư sản Nga - những tay sai của chủ nghĩa đế quốc Mỹ đã từng kéo sập Liên Xô.

Lenin nói:

"Ai làm tổn hại đến sự thống nhất và sự liên minh chặt chẽ nhất giữa công nhân và nông dân Đại Nga với công nhân và nông dân U‐cra‐i‐na thì kẻ đó là người giúp sức cho bọn Côn‐tsắc, bọn Đê‐ni‐kin, bọn tư bản ‐ kẻ cướp của tất cả các nước."

Putin - một kẻ thấm nhuần tư tưởng dân tộc đại Nga hẹp hòi của băng đảng phát xít Bạch vệ Denikin, rồi cũng sẽ thất bại như Denikin trước quần chúng và giai cấp vô sản Nga !!