"THÚ TỘI LÀ NỮ HOÀNG CỦA BẰNG CHỨNG"



- Tóm tắt: Cụm từ này được các nhà tuyên truyền phương Tây gán cho A. Ya. Vyshinsky (Tổng công tố Liên Xô), thậm chí còn cáo buộc ông đề ra thuyết này. Các nhà Trotskyist trong những năm 193x-194x đã dùng thuật ngữ này để lên án chính quyền Xô viết trong những vụ truy quét Trung tâm khủng bố Trotskyist - Zinovievist, cho rằng những người bị bắt đã phải chịu tra tấn và ép cung.

Ví dụ: Một nhà nhân quyền Nga pro Mỹ , Andrei Kharazov đã viết: "Thú nhận là nữ hoàng của bằng chứng: Đây là câu khẩu hiệu của Andrei Vyshinsky, công tố viên đẫm máu nhất thời Stalin, đã được các thẩm phán Israel học hỏi và áp dụng một cách hoàn hảo".

- Sự thật:

"Thú nhận là nữ hoàng của bằng chứng" thực chất là đã có từ thời La Mã, trong nhiều thế kỷ, nhất là dưới thời Trung cổ, cụm từ "Confessio est regina probationum" đã trở nên phổ biến. Mặc dù hiện nay đã được giảm bớt, nhưng hình thức này vẫn còn tồn tại, ngay cả quốc gia đề cao "nhân quyền" là Mỹ, CIA vẫn thực hiện nó, ví dụ trường hợp của Khalid El-Masri. Ngày nay, trong các bộ phim của Nga, đặc biệt là phim quân sự, các đạo diễn vẫn mô tả các hình thức này trên màn ảnh cho các nhân vật phản diện.

Còn A. Ya. Vyshinsky, cũng giống như hầu hết các cáo buộc chống Liên Xô, cho đến nay, các nhà sử học, dân chủ và nhân quyền Phương Tây chưa chứng minh được rằng ông Vyshinsky đã từng phát ngôn câu này, ở đâu và trong hoàn cảnh nào.

Nhưng ngược lại, trong tác phẩm của mình: "Lý thuyết về Chứng cứ tư pháp trong Luật Xô viết" (Теория судебных доказательств в советском праве / Вышинский А.Я. - М.: Юрид. изд-во НКЮ СССР, 1941. - 220 c.), đã cho thấy lý luận của Vyshinsky hoàn toàn trái ngược. Ông không sáng tạo, hay đề cập, mà ngược lại, ông phê phán lối ép cung này.

"Trong quá khứ, thời đại "lý thuyết về bằng chứng hợp pháp" (ám chỉ thời Trung cổ), việc đánh giá lời thú tội của bị cáo hoặc chính bị cáo thừa nhận phạm tội đã được coi là là một sự thật bất biến, không cần phải nghi ngờ, ngay cả khi lời thú tội này xuất ra kể cả khi bị tra tấn. Trong những ngày đó, đây được xem là phương pháp gần như đầy đủ nhất về bằng chứng, chí ít là quan trọng nhất, lời thú tội là nữ hoàng của bằng chứng.

.... Nguyên tắc này hoàn toàn không thể chấp nhận đối với luật pháp và thực tiễn tư pháp Liên Xô. Thật vậy, nếu các tình tiết khác được thiết lập trong vụ án chứng minh tội lỗi (có hoặc không) của người trước công lý, thì ý thức (lời thú tội) của người đó xem như mất giá trị về cơ sở là bằng chứng, và điều này trở nên vô giá trị. Trong trường hợp này, tầm quan trọng của lời thú tội chỉ có thể được xem là cơ sở để đánh giá các phẩm chất đạo đức nhất định của bị đơn, để giảm hoặc tăng hình phạt cho bản án mà thôi.

Trong một cuộc điều tra, lời khai của bị cáo nếu là nền tảng duy nhất của toàn bộ cuộc điều tra thì - việc đó vô cùng nguy hiểm - nếu bị cáo thay đổi lời thú hoặc phủ nhận nó".

Như vậy, việc đổ lỗi cho A.Ya. Vinshinsky, đơn thuần là một sản phẩm của tuyên truyền chống cộng của phương Tây mà thôi.

- Tất nhiên, bài viết không phủ nhận đã có những trường hợp như thế trong lịch sử Liên Xô, nhất là dưới thời Yagoda và Yezhov (ko phải vụ nào cũng thế). Và những kẻ như Yagoda và Yezhov đã bị Đảng trừng trị.

#Gấu

Xem những chuyên mục giải độc thông tin khác của Lịch sử Liên Xô huyền thoại và sự thật tại album: https://www.facebook.com/pg/suthatnuocngaxoviet/photos/?tab=album&album_id=335898307007102