LIÊN XÔ NHỮNG NĂM 1950 CÓ GÌ ?


Ở Liên xô mỗi một tiến bộ kinh tế đều dẫn đến sự tiến bộ của xã hội, một sự nâng cao mức sống của người lao động. Nhưng ngược lại, trong các nước tư bản, ví dụ là Pháp, mỗi một tiến bộ kinh tế đều tích lũy của cải cho người giàu có, làm tăng cường sự phân hóa giàu nghèo.

Sự tăng thêm thu nhập quốc dân trực tiếp ở Liên Xô đồng nghĩa với việc tăng thêm sự hạnh phúc của những người lao động. Toàn bộ số thu nhập ấy là tài sản của công nhân, viên chức và nông dân: ba phần tư trực tiếp dùng vào việc thỏa mãn những nhu cầu vật chất và văn hóa của họ, số còn lại dùng để mở rộng sản xuất xã hội và để bù đắp cho những nhu cầu chung của Nhà nước. Suốt trong thời kỳ 1940-1951, thu nhập quốc dân ở Liên Xô tăng 83%.

Đại hội 19 của DCS Liên Xô do đồng chí Stalin chủ trì, nêu rõ rằng: Những tiến bộ đạt được trong tất cả các ngành kinh tế quốc dân đã dẫn đến một sự nâng cao mới về mức sống vật chất và văn hóa xã hội Xô viết. Điều đó là hoàn toàn hợp lý.

Có một thực tế rằng, năm 1953, người tiêu dùng đã tiêu một số tiền ít hơn phân nửa so với 1947 (tức là chỉ sau 5 năm), để mua một khối lượng hàng hóa giống nhau.

Ví dụ, số tiền mua 1 kg trứng cá muối năm 1947, thì ngay từ năm 1952 ngoài mua 1kg trứng cá muối thì ta có thể mua thêm 4kg bơ, 3kg pho mát loại tốt và 1kg xúc xích. Hoặc số tiền mua 1kg dăm bông 1947, thì ngay 1952 ta có thể mua 1kg xúc xích và 1 con gà (hoặc vịt) to. Hoặc với giá tiền mua 1 chiếc xe đạp của nam năm 1947, thì ngay từ 1952, ngoài mua chiếc xe đạp ấy ra có thể mua thêm 2 đôi vớ, một chiếc áo quàng mùa đông, 1 chiếc áo khoác bằng lụa cho nữ, một đôi giày cho trẻ con.

Đó là một sự có lợi cho nhân dân của việc tăng tiền lương thực tế điều đặn và hạ giá cả hàng hóa.

Một mặt khác, ở Liên Xô, người công nhân còn được hưởng một số tiền lương ngang với 1/3 thu nhập được chi trả thông qua bảo hiểm xã hội, phụ cấp nhà nước, phụ cấp gia đình, y tế và giáo dục, học bổng, nghỉ dưỡng, tịnh dưỡng, .... mà không mất tiền.

Những người lao động thành thị và nông thôn đã được hưởng sự giúp đỡ của Nhà nước 1940 là 40.8 tỷ rub, và 125 tỷ rub năm 1951.

Ngày 5-1-1952, tờ Tround, cơ quan TW của công đoàn Xô viết đã đăng tải về cuộc sống của người công nhân ở mỏ Ru-mi-an-nhép, dưới đây là sổ lương của công nhân trong tháng 9 đó:

Tiền lương : 2.020,72 rub
Tiền thưởng và tiền lương lũy tiến: 2.061,43 rub
Tiền thưởng tập thể: 1.145 rub.
Tổng là 5.227,15 rub

Đời sống của công nhân tương đối tốt, có đến 70 người có xe hơi hiệu Pobieda và Moskvitch, gần 500 công nhân có xe mô-tô, trước chiến tranh 1941-1945 thì chỉ có 2 người có.

Theo hợp đồng tập thể, 1952, có đến 255 công nhân, nhân viên và kỹ sư khu mỏ đã được cấp chế độ đi nghỉ dưỡng ở các thành phố biển trong toàn quốc mà chỉ trả 30% tiền hoặc được miễn phí.

Để che dấu sự thật về mức sống của những người lao động Liên Xô, phương tây thường tuyên truyền một cách sai lệch: ví dụ họ tính toán sức mua của một công nhân Liên Xô và một công nhân Mỹ đối với một thứ sản phẩm, chẳng hạn họ chứng minh rằng công nhân Liên Xô phải lao động 210 ph để mua 1kg thịt bò và công nhân Mỹ chỉ cần làm việc 33 ph.

Đó là một quan điểm sai lầm khi quy rằng người công nhân chi tiêu toàn bộ tiền lương của mình cho thịt bò, hoặc bột mì, ... mà bỏ quên những thứ khác. Sự thật ?

Ở Mỹ, người công nhân được hưởng 240$/ tháng, chi tiêu về nhà ở ít nhất là 80$, tức là 33% tiền lương. Ở Liên Xô, luật pháp cấm việc trả tiền nhà ở quá 8% tiền lương hàng tháng. Người công nhân chỉ mất 40 rub/ tháng cho 1 căn hộ có 2 gian và phòng phụ.

Ở Mỹ, 21 trong 48 tiểu bang không có bảo hiểm bắt buộc về tai nạn cho công nhân, nghĩa là vào năm 1948, có đến 20% dân số phải trả tiền vào việc chữa bệnh, đấy chỉ tính những người mắc bệnh mà thôi. Ở Liên Xô, miễn phí y tế cho việc khám và chữa bệnh; bảo hiểm xã hội còn trợ cấp cho họ số tiền ngang lương trong trường hợp mất sức lao động và 50% cho trường hợp đau ốm (thâm niên dưới 3 năm) và 100% khi làm việc từ 8 năm trở lên.

Chính sự tổng thể của chi tiêu trong cuộc sống làm cho mức sống của người lao động Liên Xô cao hơn người lao động Mỹ trong thời điểm những năm 50.

#Gấu